1 Xông đất cho chuyên mục tình yêu Wed Dec 02, 2009 4:57 pm
Đỗ Quang Huy
Moderator
Đáp ứng nguyện vọng của các bạn nên chúng tớ đã bàn bạc và làm việc vất vả để tạo nên chủ đề tình yêu này. Các bạn thường xuyên vào chia sẻ nhé.
5 năm đã đủ đề chứng minh cho một tình yêu chưa? Có lẽ là chưa đủ, nhưng... thời gian trôi cũng thật nhanh,và mọi chuyện với anh như chỉ mới hôm qua.
Cuộc đời anh từ khi có em như một cuốn sổ được thay bìa mới.
Em đã cho anh rất rất nhiều, cho anh niềm vui và sự ấm áp,cho anh niềm tin và mục đích sống tốt hơn,cho anh cả những mơ mộng về một tương lại hạnh phúc.
Em đan khăn tặng anh, chiếc khăn đầu tiên trong đời em đan cũng là chiếc khăn đầu tiên anh được nhận. Em nhắc anh phải mặc ấm mỗi khi gió mùa đông lạnh, điều mà bố mẹ anh cũng chẳng mấy khi nhớ đến.
Anh thích em gọi anh là sâu ngủ, thích giọng nói nhẹ nhàng của em, thích ăn những món ăn mà em mới học được, thích những bài hát mà em tặng anh qua điện thoại, thích cả những bài mà hai đứa mình ngồi dựa vào lưng nhau hát.
Thế nhưng anh vẫn chỉ là bạn, bạn "cực thân cực tốt" của em. Tình yêu của chúng mình như một con dao sắc mà anh chưa bao giờ nắm được vào chuôi của nó. Anh luôn sợ mất em, ghen với tất cả những người đàn ông từ 16-60 tuổi xung quanh em. Chỉ có điều anh không thể nói với em như vây mà thôi.
Anh nói yêu em, muốn em trở thành bạn gái của anh.
Còn em nói "Em coi anh là bạn cực thân cực tốt của em, và em không muốn mất đi một người bạn đặc biệt như vậy",hay "em nhận ra trong ánh mắt của anh sự chân thành, em hạnh phúc vì có một người như anh ở bên cạnh và em mong anh được hạnh phúc".
Anh sẽ chờ em, sẽ làm em cảm động, sẽ viết lên một chuyện tình đẹp 10 năm mà kết thúc của câu chuyện sẽ là đám cưới của hai đứa mình.
5 năm rồi, chúng mình vẫn thế, vẫn ngọt ngào, vẫn có những giận hờn và anh vẫn yêu em dù trái tim thương tổn không chỉ một lần.
Em vẫn thế, vẫn rụt rè và sợ sệt,chạy trốn tình yêu.
5 năm đã đủ đề chứng minh cho một tình yêu chưa? Có lẽ là chưa đủ, nhưng... thời gian trôi cũng thật nhanh,và mọi chuyện với anh như chỉ mới hôm qua.
Cuộc đời anh từ khi có em như một cuốn sổ được thay bìa mới.
Em đã cho anh rất rất nhiều, cho anh niềm vui và sự ấm áp,cho anh niềm tin và mục đích sống tốt hơn,cho anh cả những mơ mộng về một tương lại hạnh phúc.
Em đan khăn tặng anh, chiếc khăn đầu tiên trong đời em đan cũng là chiếc khăn đầu tiên anh được nhận. Em nhắc anh phải mặc ấm mỗi khi gió mùa đông lạnh, điều mà bố mẹ anh cũng chẳng mấy khi nhớ đến.
Anh thích em gọi anh là sâu ngủ, thích giọng nói nhẹ nhàng của em, thích ăn những món ăn mà em mới học được, thích những bài hát mà em tặng anh qua điện thoại, thích cả những bài mà hai đứa mình ngồi dựa vào lưng nhau hát.
Thế nhưng anh vẫn chỉ là bạn, bạn "cực thân cực tốt" của em. Tình yêu của chúng mình như một con dao sắc mà anh chưa bao giờ nắm được vào chuôi của nó. Anh luôn sợ mất em, ghen với tất cả những người đàn ông từ 16-60 tuổi xung quanh em. Chỉ có điều anh không thể nói với em như vây mà thôi.
Anh nói yêu em, muốn em trở thành bạn gái của anh.
Còn em nói "Em coi anh là bạn cực thân cực tốt của em, và em không muốn mất đi một người bạn đặc biệt như vậy",hay "em nhận ra trong ánh mắt của anh sự chân thành, em hạnh phúc vì có một người như anh ở bên cạnh và em mong anh được hạnh phúc".
Anh sẽ chờ em, sẽ làm em cảm động, sẽ viết lên một chuyện tình đẹp 10 năm mà kết thúc của câu chuyện sẽ là đám cưới của hai đứa mình.
5 năm rồi, chúng mình vẫn thế, vẫn ngọt ngào, vẫn có những giận hờn và anh vẫn yêu em dù trái tim thương tổn không chỉ một lần.
Em vẫn thế, vẫn rụt rè và sợ sệt,chạy trốn tình yêu.
Được sửa bởi Đỗ Quang Huy ngày Thu Dec 10, 2009 1:09 am; sửa lần 7.